Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2013

Xin giữ lại một chút...





Xin gởi về đây chút ưu tư ngày ấy
Những năm tháng hồn nhiên thời nhỏ dại
Một buổi chiều tà áo trắng tung bay
Sân trường vắng đợi thư ai... Còn đó!

Lá bàng rơi áp mặt ghế đá
Xuân thì thầm hạ khẽ đưa thu
Phút bình yên đứng lặng để buồn
Trang giấy trắng ghi hoài, ghi mãi...

Rồi cũng qua, bao yêu thương khép lại
Một tuổi hồng, tuổi thơ ngây vụng dại
Buộc áo dài đá bóng nhảy dây
Rượt nhau hoài, sân trường, rượt mãi...

Trong trang thơ nhành phượng hồng bùng cháy
Thời gian ơi sao để mắt ai cay
Bao cánh cửa xung quanh thúc giục chạy
Bỏ lại đây bao yêu thương ngày ấy...

Bỏ lại đây những tháng năm khờ khạo
Rồi tung bay những cánh chim chao đảo
Vùng trời xa có tương lai vẫy chào
Này chim ơi, kỉ niệm có nhạt màu?

Một ngày nắng ấm có phai mau?
Một phút giây nào còn có nhau
Cùng đi qua một quãng đời thơ ấu
Làm sao có thể thốt thành lời



Đôi khi tự thấy mình chơi vơi
Giữa mênh mông biển đời vô bến
Lòng hoang mang nơi nào là đích đến
Tim e sợ nương náu trong đêm

Xin giữ lại chút huy hoàng ngày ấy
Chút hồn nhiên, thổn thức, chút thơ ngây
Chút lo sợ mỗi độ mùa thi đến
Chút bâng khuâng nhìn đời thấy chênh vênh

Xin giữ lại chút ưu tư nặng nề
Của chuỗi ngày u ám qua mau
Chút giận hờn, chút thương nhau còn đó
Để một mai ta lớn xin tìm về!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét